Em giấu nỗi nhớ vào đêm
Giấu anh trong thẳm sâu ấm áp
Giấu đam mê một thời son trẻ
Giấu tất cả vào giấc ngủ trăm năm
Nếu anh hoài nghi
Anh đã chẳng đặt lên môi em nụ hôn đánh thức
Thì ước mơ xưa có bao giờ là thực
Em mãi chìm trong tiềm thức xa xôi
Em hóa kiếp con tằm
Nguyện rút ruột nhả tơ trả ơn đời đằm thắm
Anh đánh thức và em đã dậy
Anh là nỗi nhớ của Đêm!
Sao mờ lắm Giau thía 🙄
Hihihi… cấy tóp của em nó nàm thao ý. ko tài nào đánh được dấu ở chữ đó. Nhục như con trùng trục.
Răng chỗ khác thì đánh được? em nghi lắm, cái đoạn nớ là anh L. ở bên cạnh hay đi qua đi lại rùi chị mềnh nhìn anh mềnh mà quên gõ giấu phải không nhẻ?
Người đẹp duyên lặn vào trong,… khỏi cần giấu bác ạ.
Bác chỉ được cấy nói chính xác. Dưng là người xấu nên phải dấu nó đi chơ.
Bài thơ thật là đằm thắm, chút khắc khoải của nỗi nhớ như tơ lặn vào đêm, lẩn quất chìm nổi trong đêm…
Phải nói là đọc bài thơ này cảm xúc dâng lên dạt dào chị Zoe à! Yêu lắm bài thơ và tác giả của nó!
đương nhiên nỗi nhớ này em hiểu nó có thể là nỗi nhớ theo nghĩa bóng…cũng như những hình ảnh ẩn dụ đêm,nụ hôn đánh thức….đều mang một ý nghĩa nào đó xa xôi…
Túm lại em thích bài ni! rất phụ nữ, rất duyên và rất đời…
Sao em mềnh cứ hiểu gan rọt mềnh thế?
hề hề chị em miềng mà!
“Tình” thế không biết!
Chắc bài này bác viết hồi ” Em mới yêu lần đầu…”?
” Tình” hở bác?. Chết dở thế . Em thì tình đầu hay tình cuối đều” yêu như chưa yêu lần nào”. Hehehe
Chị mềnh được cái ưu điểm đã không yêu thì thôi chứ yêu là cứ nồng nàn đằm thắm như thế….
Kìa , anh Gió heo may anh đang âu yếm mái tóc đó chị Zoe!
Chị vừa đi thăm Mô về HL à. Chiều nay anh ấy đi điện tim. Có thể tối nay lại đến chơi với anh ấy
Rứa bác Zoe có gặp được Mô không?Thể lực hiện ra răng?Được nhiều người thăm và luôn động viên trực tiếp như thế,chắc cậu ấy sẽ vui và có thêm nghị lực.
Tối đến ,bác nói giùm Chốt một lời động viên,một lời chúc.Mô mau bình phục Có dịp về Vinh sẽ thăm Mô.
Ua chị mềnh đến 2 lần/ngày à. Rứa em bàn với chị thế này nhé: buổi sáng chị đến suất của chị, buổi chiều suất của em. Buổi sáng chị đến thì nói:” Zoe đến thăm Mô đây!”, buổi chiều thì chị nói:” mình đến thay HL đây!”- thống nhất vậy nhé chị, đó là ước mơ của em đó, chị nói rùi, em cứ ước mơ!
HL@ ! Hơ hơ , cấy chiêu ni là ” Cáo ” mượn oai ” Hùm ” hả ?
Bác Chốt@ ! Mỗi lần nâng bia cu Mô lại bẩu uông thay Bác Chốt là răng ?
Người giấu đã giỏi mà người tìm cũng giỏi. Hèn chi mà anh chị cứ quấn quýt bên nhau.
Thì đã gọi là trố tìm mà HB. Af hôm qua đến thăm Mô có đ/c Thằng mõ, Thành,hth. Cả nhà nhắc HB, có HB nữa thì vui. Cu Mô vui vẻ, thấy bảo đỡ mệt hơn hôm trước.
Chị Zoe nhà ta đang nhớ lại thuở “hồng hoang” đây mà. Bài thơ hay. Cảm ơn tác giả.
Cảm ơn Nắng nha. Nắng khen làm chị sướng củ tỉ. Hihihi
Hê hê . . . chị không sướng củ tỉ được đâu! 😆
Ờ nhể. Đấy là cái bệnh nói cho sướng mồm của tất cả chúng ta. Sửa luôn
Hơ hơ. Đúng là sướng… củ khoai 😆
Em có entry ra mắt chị đấy, chị sang nhà em nhận chị nhé!
Nhân rồi nhận rồi. Cả cánh đồng hoa ôm hông nổi. Đẹp quá. Cảm ơn rất nhiều nha Thành
@ em gái HL ơi, gặp Cu Mô là chị mềnh phải nói ngay là đại sứ Nhật bản nhé, ko thì đ/c Mô nỏ biết chị là ai mừ. Yên lòng nhé. Phần việc của em ở VN, nếu chị làm được chị làm hết
Dạ, trăm sự nhờ chị hầy!
rứa khi mô gặp Mô trong tư cách HL là phải nói giọng Nghệ đó nha chị!
Đùa rứa chơ Mô vậy cũng vui và ấm lòng chị nhỉ? có đông bạn bè tới thăm động viên!
Chị Zoe thật chu đáo!
Zoe có một tâm hồn tràn đầy sức sống , điều đó nó cựa quậy ghê gớm trong thơ của em . Sao chị thèm được như thế quá .( thấy ảnh Zoe yên tâm làm chị rồi , Zoe trẻ và mặn mà quá )
Hôm qua nói chuyện với chị Zoe có hiểu hết được không ( giọng Nghệ An nguyên chất mà ) . Chị rất cảm động trước tình cảm của anh chị em trong xóm mình đối với Mô , mọi người quá tốt em à .
Hehehe. Em nghe giọng Vinh quen rồi nhá. Trước em ở Vinh mấy tháng mừ. Thế thôi chơ em cũng hay khóc lắm đo. Thấy máy ảnh cười liền để đỡ xấu và mọi người vui lây chị à
Thế thôi chơ em cũng hay khóc lắm đo
———–
Không nghi ngờ chuyện ni!
Hình như phải khóc mới làm được thơ. Sao chị làm bài nào chị cũng khóc HL à. Thế mà hôm nọ cãi bác Đồ chem chẻm bảo vui cũng làm được thơ. Nghĩ lại rồi, vui thì chỉ viết được văn xuôi( ý kiến của riêng mình nhé). Mà nhiều khi là thương vay khóc mướn lắm HL ạ
Em nghĩ đọc bài là cảm nhận được cảm xúc đó, nếu người viết dào dạt cảm xúc thì từng câu chữ cũng đong đầy cảm xúc và cho dù viết khi đó lộn xộn thì bạn đọc vẫn nhận ra logic trong cái lộn xộn đó!
Vâng, người giàu cảm xúc như chị mềnh chắc chắn sẽ có rất nhiều lúc nhìn giọt mồ hôi người khác mà thấy mình lưng áo mình ướt đẫm hoặc là nhìn giọt mưa rơi lại nghĩ về một thân phận nào đó!
thực ra em nghĩ cảm xúc đến và nhận từ cuộc sống nhiều chứ chị nhỉ? và thật là hạnh phúc khi sống mà còn có thể” thương vay khóc mướn ” chị à!
nhiều khi con người ta cứ lao vào vòng quay nào đó có lẽ cũng chỉ vì cô đơn, nhưng tâm hồn họ không thể rung động, cảm nhận nhưng chị thật với những gì mình có và trái tim có chỗ cho cảm thông, yêu thương…
Em thì phải thất tình là mới làm được thơ bác ạ . Hay là em lừa cho vợ bỏ để ra tập thơ chỉ nhể 😆
thôi, can anh Đông A cái can 1000 lít, chỉ cần trêu vợ để vợ dọa về nhà mẹ đẻ là đủ thi hứng cho cả ngàn bài thơ rùi!
điều đó nó cựa quậy ghê gớm trong thơ của em .
————
Chị Lan bình quá chuẩn!
Chuận ko phải chịnh. Chịnh phát họng ngay.
Thậy cậy chị khộng ộn lạ phại chịnh ngạy , khộng chịnh lạ họng liện .
Hị hị hị….. ( Cười giọng Nghệ )
báo cáo các anh chị em Hà Nội, bựa ni lòng dào dạt thương nhớ các bạn, em làm món sà lách ăn cùng nước xốt cà chua kiểu Hà NỘi ta ngày xưa….Nỏ biết chừ công nghiệp phát triển có ai nấu nước xốt cà chua rứa nữa không?
@ đ/c Đônga ko đùa với lửa nha, còn mỗi tàn là nỏ chơi được với nhau nữa đo.
@ HL nước sốt cà chua Hà nội cổ điển vẫn có ít nhất là chị miềng vẫn mần
đấy đấy, đồng chí Donga lưu ý nhé, chi bộ lưu ý rùi!
Chị Zoe iêu vẫn làm nước xốt cà chua ấy à, ngon chị nhỉ? ăn với xa lách mềm của Hà Nội thấy đời bay bay!
Tớ làm món đó “hơi bị ngon” đới!
bí kíp răng mồ, chỉ cho mềnh coi!
Bí kíp chỉ là bí kíp, không làm được nếu không “Thổi hồn” vào đó! Đừng cười quá lại đau bụng nha! Dưng mà thật đấy, món ăn cũng như cuộc sống mà bạn mềnh!
Đi miền núi “cơm thịt” mấy ngày về thấy mu Zoe thơ phú ầm ầm. Từ giờ tui giao hẹn cứ mỗi bài thơ post lên đây mụ nạp cho các cháu 100k nhé. Gọi là thuế thơ.
chời ơi anh Tiến ơi là anh Tiến! đã được thương thức thơ mà còn bắt người ta đóng thuế thơ hihihi
Ôk xếp. Lão cứ yên tâm đi cơm thịt cho các cháu nhé. Vụ này tui hơi bị iêu lão đới. Cứ cộng vào hôm nao tui trả cả thể nha.
Nhà mềnh nhiều thơ quá, làm khó em rồi!
Nhưng em biết thơ của chị hay – thế là đủ chị nhỉ! Cám ơn chị!
Hehehe, chỉ cần Thành bẩu” thơ chị hay” là ổn. NO bình lựng. Bình lựng dở luôn
Ầy, bà chị ơi, hôm rồi em chưa lấy số đ/t của chị, muốn gọi hóa ra chưa có, ihiiii….. Mail cho em cái nhá!
hth @ em lấy qua Mô đi. Tối chi cũng qua chỗ Mô