Sau 2 quả Hoa thanh quế vãi linh hồn, nhà em bảo cạch Ôsin. Gì chứ trông mẹ già em làm ngon. Ten ten tèn, ten ten tèn… Vùa dọn dẹp nhà cửa ,thay rửa cho bà , em vừa hát véo von. Nghĩ bụng, mình mà đi làm Ôsin thì ngon phết. Nấu ăn ngon nhé, thạo việc nhà nhé, lại hết tuổi rắc thính đi câu nhé. Hết ý!
Mọi việc đang chạy ngon trớn thì chẳng may em ngã xe máy, gẫy tay. Thế là nhu cầu có Ôsin lại trở nên bức thiết và không thể không có. Trước mắt, cô em chồng phải sang giúp thay rửa cho bà. Chán như con gián vì ở nhà cũng chả làm được gì , em đi Đà nẵng chơi với cháu. (more…)