Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Tản văn’ Category

Tháng  Tư bao giờ cũng để lại trong tôi nhiều cảm xúc. Mùa xuân dường như vẫn còn lãng đãng đâu đây. Bầu trời cao mầu trắng sữa phớt hồng thả những tia nắng dịu dàng e ấp xuống mặt đất. Ánh nắng  cứ chập chờn , thoảng như có, thoảng như không.

Tháng  Tư. Mưa vẫn lay phay bay, gió vẫn se se lạnh. Cái lạnh ngọt ngào làm làn da mềm mượt chứ  không làm làn da căng lên khó chịu như cái se se lạnh của mùa thu. Gió nhè nhẹ đùa miên man trong những vòm hoa sưa trắng xóa, bồng bềnh như những bụm mây nhỏ. Hoa sưa rụng trắng con đường ven hồ mỗi buổi chiều tôi đi tập thể dục. Những chùm hoa xoan phớt tím tỏa hương thơm dìu dịu làm ta cảm thấy xao xuyến, bâng khuâng nhớ về một thời mơ mộng. Những búp bàng bật lên mũm mĩm như những bàn tay vẫy gọi. Những cây  bằng lăng khô khỏng đeo những quả tròn mầu nâu cũng đang bật ra ngàn mắt lá xinh xinh hồng hồng như mắt thỏ.

Tháng Tư. Những chiếc xe đạp chở đầy hoa loa kèn lại nườm nượp vào phố. Hoa loa kèn trắng tinh khôi, thơm ngan ngát. Ngắm hoa loa kèn lòng lại bồi hồi nhớ Mẹ.  Mẹ yêu  hoa loa kèn lắm. Dường  như Mẹ cảm nhận được tiếng nhạc du dương về tình mẫu tử trong đóa hoa nở bung như một chiếc loa nhỏ kia. (more…)

Read Full Post »

Trên ti vi vừa phát chương trình hát xẩm, đề nghị tôn vinh các nghệ nhân dân gian và bảo tồn di sản văn hóa dân tộc. Tự dưng mình nhớ đến bà lùn hát xẩm trên các chuyến tầu điện ngày xưa.

Hồi ấy, vào khoảng những năm 60 của thế kỷ trước. Mỗi lần đi tầu điện Hà nội – Hà đông để về quê sơ tán, mình lại được nghe bà lùn hát xẩm. Bà lùn chỉ cao chừng 80 cm, chân tay ngắn ngủn, lũn tũn. Bà thường đi hát một mình , nhưng đôi khi bà bế theo một đứa con nhỏ cũng lùn tịt và lũn chũn như bà. Bà có khuôn mặt tròn khó đoán tuổi nhưng lúc nào cũng tươi vui, hóm hỉnh.  Bà lùn hát không hay lắm nhưng mình rất khoái nghe bà nói chuyện và đối đáp với mọi người. Bà thường ngồi bệt giữa toa tầu, một tay cầm  đàn nhị và  cái sênh, một tay cầm cái mê nón đựng tiền mọi người cho. Trước khi hát bao giờ bà cũng chắp tay, mỉm cười như những nghệ sĩ đang hát trên sân khấu: Nhà cháu xin được chào các ông các bà, các anh các chị , các em và các cháu. Hôm nay nhà lùn cháu xin được góp vui với các ông các bà, các anh các chị  những bài hát đậm đà tình nghĩa quê hương để chuyến tầu của các ông các bà được vui vẻ. Mong rằng các ông các bà rộng lòng mở cửa ngân hàng để nhà cháu hôm nay được mở cửa công ty lương thực ạ. Nếu rộng lòng hơn chút nữa thì nhà cháu còn được đi của hàng thực phẩm và rau xanh . Cả toa tầu cười ồ vì lối nói ví von hoa mỹ của bà lùn. Sau đó bà  kéo nhị rồi cất giọng khàn khàn, rè rè hát: (more…)

Read Full Post »

Hoa mộc

Một mùi hương thoảng nhẹ rất đỗi dịu dàng, thoảng như có, thoảng như không tràn ngập gian phòng. Dường như hương thơm đã nhẹ nhàng đánh thức mình dậy. Chà, dễ chịu quá. Ừ mà  hương thơm gì nhỉ?  Hương thơm ở đâu   quyến rũ thế,  ngọt ngào  thế?

Khẽ vươn vai mở mắt. Tia nắng cuối đông yếu ớt, mong manh vuốt nhẹ lên má mình. Nằm ườn trong đống chăn len ấm áp mềm mại nghĩ ngợi, mình có còn ở tuổi đôi mươi nữa đâu mà mơ mộng thế ?. (more…)

Read Full Post »

Mấy hôm tết trời lạnh, ngại ra đường. Mồng 3 tết đưa con gái và cháu ngoại đi sân bay để về Đà nẵng vì Hà nội rét quá hai mẹ con không chịu nổi. Từ sân bay hai vợ chồng Zoe đến nhà lão Tiến để chúc tết bà và vợ chồng lão.

Vào buồng thăm  thấy bà cụ 94 tuổi tuy bị lẫn nhưng mạnh khỏe, thần sắc tươi tốt mừng quá. Biết cụ được như thế là vợ chồng bạn cũng phải chăm sóc kỹ lưỡng tử tế lắm. (more…)

Read Full Post »

Nhân ngày giỗ cụ Phan Khôi, xin mời các bạn thưởng thức một bài thơ  của cụ!

*********************************************

Đánh đùng một cái

Kêu éc éc ngay

Bịt mồm bịt miệng

Trói chân trói tay

Từ dây đến dao…

Chẳng còn bao xa.

———– (more…)

Read Full Post »

 Một nén tâm nhang  gửi tới Cha nhân ngày giỗ ( 9- 12 Âm lich)

*************************************************************
Đang xem ti vi thì ”phụt”. Mất điện. Ra sân trải giường bạt ra nằm. Buồn. Tự dưng nhớ hồi nhỏ ,những buổi tối mất điện lại là những buổi tối vui nổ trời nổ đất của bọn tré con chúng mình . Mình nhớ bố mẹ, nhớ phố HB ghê gớm. Chợt nhớ đến truyện ” Cho tôi một vé đi tuổi thơ” của Nguyên Nhật Ánh. Ừ  bây giờ mà có chuyến tâù đi tuổi thơ mình đi luôn chẳng cần suy nghĩ. Có cho mình đi du lịch châu Âu châu Mỹ mình cũng chả thèm. (more…)

Read Full Post »

Hồi bé mình học ở trường Hoàn kiếm bên nách Nhà thờ lớn Hà nội, nên bạn bè mình theo đạo Thiên chúa rất đông. Cả tuổi thơ của mình lê la ở sân nhà thờ. Bởi vây, mình có nhiều dịp được vào nhà thờ  nghe các Cha giảng đạo. Các Cha đều đẹp trai và có giọng nói đặc biệt cuốn hút. Những bài giảng của các Cha thấm đẫm tình yêu thương , tính nhân văn cao cả mà lại giản dị dễ hiểu.

Tối qua,  mình đến nhà thờ lớn Hà nội  thật sớm . Thời tiết đẹp nên mọi người đổ ra đường rất đông. Ánh đèn mầu lung linh huyền ảo càng làm cho không khí đêm giáng sinh thêm lộng lẫy. Dưới sân nhà thờ lúc này đã   đông nghịt người. Ai cũng ăn mặc rất đẹp , vẻ mặt đầy háo hức chờ đến giờ các cha làm lễ. (more…)

Read Full Post »

Older Posts »